Ý NGHĨA CỦA “ĐẠO”
Con người là vật có “Linh-Hồn”
Làm chủ vạn vật bởi trí khôn,
Muốn được tối linh nên học ĐẠO;
Hiệp vầy Tôn Giáo để sanh tồn.
Làm chủ vạn vật bởi trí khôn,
Muốn được tối linh nên học ĐẠO;
Hiệp vầy Tôn Giáo để sanh tồn.
Tồn đức tin đi vào Tôn Giáo,
Hiệp vầy đoàn kiểm thảo lương tri .
Tôn-Giáo là cửa Trường-Thi,
Tâm-Linh muốn giác phải đi vào Trường.
Cửa Tôn-Giáo nhiều đường nhiều lối,
Tùy căn cơ qui hội tín đồ,
Tôn-Giáo có nhỏ, có to;
Nhỏ to trình độ, nhiều lò luyện thi .
Tôn Giáo chia nhiều chi, nhiều chổ,
Để lọc lừa trình độ chúng sanh,
Tôn Giáo gốc có Ba nhành
Từ nguồn Đại-Đạo chia thành “Tam-Gia”
Hiệp vầy đoàn kiểm thảo lương tri .
Tôn-Giáo là cửa Trường-Thi,
Tâm-Linh muốn giác phải đi vào Trường.
Cửa Tôn-Giáo nhiều đường nhiều lối,
Tùy căn cơ qui hội tín đồ,
Tôn-Giáo có nhỏ, có to;
Nhỏ to trình độ, nhiều lò luyện thi .
Tôn Giáo chia nhiều chi, nhiều chổ,
Để lọc lừa trình độ chúng sanh,
Tôn Giáo gốc có Ba nhành
Từ nguồn Đại-Đạo chia thành “Tam-Gia”
Từ Thái-Cực gọi là “Nhứt Khí”
Nhứt khí phân ngôi vị “Tam Thanh”
Phật, Thánh, Tiên đã lập thành;
Ban truyền xuống thế ĐẠO lành phân Ba
Ngôi Thái Cực, Chúa CHA Chưởng Quản
PHẬT, THÁNH, TIÊN quyền hạn Ba Ngôi,
Quyền năng giáo dục con người;
“Nhứt kỳ Phổ Độ” Đạo Trời chưa phân.
Người Thượng Cổ xuống trần chơn chất,
Mảnh Linh-Hồn trong sạch “Nguyên-Linh”
Vào đời điêu luyện tánh tình;
Đường xưa lối cũ, Tâm-Linh qui hồi
Lần lần sang cuộc đời Trung Cổ,
Người sanh đông lố nhố lao nhao,
Bất hòa tranh lấn cùng nhau;
Tranh ăn giành sống máu đào tuôn rơi.
Động từ bi, lòng Trời cứu độ,
“Đệ Nhị Kỳ” bảo hộ giống Trời,
Thích-Ca, Lão-Tử ra đời;
Còn thêm Khổng-Tử dạy người nhơn luân.
Nhứt khí phân ngôi vị “Tam Thanh”
Phật, Thánh, Tiên đã lập thành;
Ban truyền xuống thế ĐẠO lành phân Ba
Ngôi Thái Cực, Chúa CHA Chưởng Quản
PHẬT, THÁNH, TIÊN quyền hạn Ba Ngôi,
Quyền năng giáo dục con người;
“Nhứt kỳ Phổ Độ” Đạo Trời chưa phân.
Người Thượng Cổ xuống trần chơn chất,
Mảnh Linh-Hồn trong sạch “Nguyên-Linh”
Vào đời điêu luyện tánh tình;
Đường xưa lối cũ, Tâm-Linh qui hồi
Lần lần sang cuộc đời Trung Cổ,
Người sanh đông lố nhố lao nhao,
Bất hòa tranh lấn cùng nhau;
Tranh ăn giành sống máu đào tuôn rơi.
Động từ bi, lòng Trời cứu độ,
“Đệ Nhị Kỳ” bảo hộ giống Trời,
Thích-Ca, Lão-Tử ra đời;
Còn thêm Khổng-Tử dạy người nhơn luân.
Ba Tôn Giáo độ trần về ĐẠO,
ĐẠO là nguồn Đại-Tạo, Đại Linh
Bao gồm Tôn-Giáo trọn Tình,
Lần lần biến chuyển lập thành “Năm Ngôi”
Sang “Ngũ Giáo” Đạo Trời quảng độ,
Phân Năm Phương Đạo trổ “Ngũ Hành”
PHẬT, TIÊN, THẦN, THÁNH, NHƠN sanh;
Gọi là “Ngũ Lão” năm nhành Đạo cao .
“Đệ Tam Kỳ” bước vào mạt hạ,
Quả địa cầu tai họa dập dồn,
Con người lợi dụng trí khôn;
Gây ra nhân quả chập chồng khổ đau.
Lòng trời Phật nao nao thương xót,
Khai “Tam-Kỳ” cứu vớt nguyên linh,
Ba màu, năm sắc, đồng tình;
Chuyển cơ Phổ Độ lập thành “ĐẠO CAO”
Qui Tam giáo một màu một cội,
ĐẠO là nguồn Đại-Tạo, Đại Linh
Bao gồm Tôn-Giáo trọn Tình,
Lần lần biến chuyển lập thành “Năm Ngôi”
Sang “Ngũ Giáo” Đạo Trời quảng độ,
Phân Năm Phương Đạo trổ “Ngũ Hành”
PHẬT, TIÊN, THẦN, THÁNH, NHƠN sanh;
Gọi là “Ngũ Lão” năm nhành Đạo cao .
“Đệ Tam Kỳ” bước vào mạt hạ,
Quả địa cầu tai họa dập dồn,
Con người lợi dụng trí khôn;
Gây ra nhân quả chập chồng khổ đau.
Lòng trời Phật nao nao thương xót,
Khai “Tam-Kỳ” cứu vớt nguyên linh,
Ba màu, năm sắc, đồng tình;
Chuyển cơ Phổ Độ lập thành “ĐẠO CAO”
Qui Tam giáo một màu một cội,
“Đại-Linh-Quang” mở lối qui nguyên,
Phóng Thiên-Linh-Điển diệu huyền;
CAO ĐÀI ĐẠI ĐẠO chơn truyền Kỳ Ba.
Phóng Thiên-Linh-Điển diệu huyền;
CAO ĐÀI ĐẠI ĐẠO chơn truyền Kỳ Ba.
Nói tóm lại, gọi là “Tôn Giáo”
Bao nhiêu nhành, gốc ĐẠO mà thôi
ĐẠO là Chơn-Lý nơi Trời,
Ban truyền Quyền-Pháp cứu đời khổ đau .
Dù Tôn-Giáo có cao, có thấp
Cũng đừng tranh đừng chấp danh từ,
Nhớ rằng ĐẠO gốc Chí-Hư,
Bao trùm Tôn-Giáo cũng như Một Nhà
Qui Tôn-Giáo, ruột rà thân thuộc,
ĐẠO một nguồn, Đại Cuộc trường tồn,
ĐẠI-LINH, ĐẠI-TẠO, ĐẠI-HỒN;
Tình Thương bao phủ Càn Khôn muôn đời
Người Tôn-Giáo biết rồi nguồn gốc,
Gốc Linh-Hồn, cội phúc muôn năm,
Hiệp qui vào một “Chơn-Tâm”
Tình-Thương một gốc thâm thâm diệu huyền
Nguồn Tôn-Giáo chơn truyền thấu rõ,
Chẳng phân chia xanh đỏ trắng vàng,
CAO ĐÀI, ĐẠI ĐẠO, NGỌC HOÀNG;
Giáng trần chỉ rõ một đàng qui nguyên.
Bao nhiêu nhành, gốc ĐẠO mà thôi
ĐẠO là Chơn-Lý nơi Trời,
Ban truyền Quyền-Pháp cứu đời khổ đau .
Dù Tôn-Giáo có cao, có thấp
Cũng đừng tranh đừng chấp danh từ,
Nhớ rằng ĐẠO gốc Chí-Hư,
Bao trùm Tôn-Giáo cũng như Một Nhà
Qui Tôn-Giáo, ruột rà thân thuộc,
ĐẠO một nguồn, Đại Cuộc trường tồn,
ĐẠI-LINH, ĐẠI-TẠO, ĐẠI-HỒN;
Tình Thương bao phủ Càn Khôn muôn đời
Người Tôn-Giáo biết rồi nguồn gốc,
Gốc Linh-Hồn, cội phúc muôn năm,
Hiệp qui vào một “Chơn-Tâm”
Tình-Thương một gốc thâm thâm diệu huyền
Nguồn Tôn-Giáo chơn truyền thấu rõ,
Chẳng phân chia xanh đỏ trắng vàng,
CAO ĐÀI, ĐẠI ĐẠO, NGỌC HOÀNG;
Giáng trần chỉ rõ một đàng qui nguyên.
Qui Nguyên Tam-Giáo trở về nguồn,
Ngũ-Lão, Ngũ-Chi, có một khuôn,
Khuôn ĐẠO bao trùm muôn vạn giáo;
Con người giác ngộ rộng Tình Thương.
Ngũ-Lão, Ngũ-Chi, có một khuôn,
Khuôn ĐẠO bao trùm muôn vạn giáo;
Con người giác ngộ rộng Tình Thương.
Cố Đạo Trưởng Thiện Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét